Trang 65

trừ vũ khí hạt nhân, góp phần kiểm soát vũ khí hạt nhân và chấm dứt Chiến tranh lạnh thì mô hình này đã sớm bị phản công bởi các lực lượng quân sự, chính trị mạnh mẽ và lợi ích kinh tế đằng sau cỗ máy chiến tranh hạt nhân của Hoa Kỳ. Kể từ đó, các phương tiện truyền thông doanh nghiệp cùng các lực lượng chính trị đã phát động nhiều chiến dịch khác nhau nhằm làm mất uy tín của luận điểm về “mùa đông hạt nhân”. 

Năm 2000, tạp chí khoa học nổi tiếng Discover đã liệt kê “mùa đông hạt nhân” là 1 trong “20 sai lầm khoa học lớn nhất lớn nhất trong 20 năm qua”. Cơ sở để Discover đưa ra khẳng định mạnh mẽ này là các nhà khoa học chính đứng sau nghiên cứu về “mùa đông hạt nhân” vào năm 1999 đã tuyên bố sự giảm nhiệt trung bình do trao đổi hạt nhân toàn cầu được ước tính hơi nhỏ hơn so với hình dung ban đầu và nhiều nhất mới tạo thành nhiệt độ trung bình giảm 36° F (20° C) ở Bắc bán cầu. Chính sự phủ nhận này đã khiến công chúng và quân đội tin rằng những phát hiện khoa học về “mùa đông hạt nhân” đã quá phóng đại thiệt hại của một cuộc chiến tranh hạt nhân giả định. Cho đến nay, “cáo buộc phóng đại” vẫn được giới cầm quyền một số quốc gia sử dụng trong nhiều thập kỷ để giảm thiểu tác động của chiến tranh hạt nhân. “Trong logic chủ nghĩa tư bản Lầu Năm Góc, sự phủ nhận này rõ ràng được thúc đẩy bởi thực tế nếu các kết quả khoa học về “mùa đông hạt nhân” được phép tồn tại thì việc lập kế hoạch chiến lược nhằm chống lại một cuộc chiến tranh hạt nhân có thể chiến thắng”, John B. Foster diễn giải. 

Ở một khía cạnh khác, những tác động thảm khốc của chiến tranh hạt nhân luôn bị các nhà hoạch định hạt nhân xem thường. Daniel Ellsberg, chuyên viên phân tích của Quân đội Hoa Kỳ nổi tiếng với tài liệu nghiên cứu Hồ sơ Lầu Năm Góc, trong quyển sách Cỗ máy Ngày tận thế - Lời tự thú của một nhà hoạch định chiến tranh hạt nhân (The Doomsday Machine: Confessions of a Nuclear War Planner) cho rằng số người chết ước tính do chiến tranh hạt