Trang 66

nhân tổng lực mà các nhà phân tích chiến lược của Hoa Kỳ cung cấp luôn là một con số thấp hơn thực tế rất nhiều, vì họ cố tính bỏ qua bão lửa ở các thành phố do các vụ nổ hạt nhân - có tác dụng lớn nhất đến dân số đô thị nói chung - với lý do đáng ngờ là mức độ tàn phá quá khó ước tính. “Tuy nhiên, ngay cả trong những năm 60, những cơn bão lửa do vũ khí nhiệt hạch gây ra đã được dự đoán là nguyên nhân gây tử vong lớn nhất trong một cuộc chiến tranh hạt nhân. Hơn nữa, điều mà không ai có thể nhận ra cho đến khi các nghiên cứu về mùa đông hạt nhân đầu tiên xuất hiện khoảng 21 năm sau Cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba là những tác động gián tiếp của cuộc tấn công đầu tiên theo kế hoạch của chúng ta đã đe dọa nghiêm trọng đến 2/3 nhân loại còn lại. Những ảnh hưởng này phát sinh từ một hệ quả khác bị bỏ quên của các cuộc tấn công của chúng ta vào các thành phố: khói. Trên thực tế, khi bỏ qua lửa, các tham mưu trưởng và những người lập kế hoạch của họ đã bỏ qua thực tế là ở đâu có lửa thì ở đó có khói. Nhưng điều nguy hiểm đối với sự sống còn của con người không phải là khói từ những đám cháy thông thường, mà là khói được đẩy lên tầng khí quyển phía trên từ những cơn bão lửa mà vũ khí hạt nhân đã tạo ở các thành phố mà chúng ta đã nhắm mục tiêu”, Daniel Ellsberg viết về tác hại của khói từ những đám cháy lớn được tạo ra từ cuộc trao đổi nhiệt hạch. 

“Các luồng gió hung dữ từ nhiều cơn bão lửa này sẽ cuốn hàng triệu tấn khói và bồ hóng vào tầng bình lưu, nơi chúng sẽ không thể thoát ra ngoài và sẽ nhanh chóng bao vây địa cầu, tạo thành một tấm chăn ngăn chặn hầu hết ánh sáng mặt trời xung quanh trái đất trong một thập kỷ trở lên. Chính điều này sẽ làm giảm ánh sáng mặt trời và hạ nhiệt độ trên toàn thế giới đến mức sẽ loại bỏ tất cả các vụ mùa thu hoạch dẫn đến sự chết vì đói - nạn nhân không phải tất cả mà gần như tất cả con người và các động vật khác sống dựa vào thảm thực vật để làm thực phẩm. Từ đó, dân số của Nam bán cầu - nơi tưởng là hầu như không bị ảnh hưởng trực tiếp từ các vụ nổ hạt nhân, thậm chí từ