52. Trang 197

sinh thái, vì thế các thành phố và thị trấn của Harappa đã thích nghi với các môi trường đa dạng mà họ sinh sống, đặc biệt là về các thực hành thích nghi với tài nguyên nước. Một số nơi sử dụng mưa gió mùa để tưới cây, một số nơi khác chờ các con sông địa phương ngập để dẫn nước ngập ruộng, trong khi nhiều khu định cư thì xây dựng hồ chứa để duy trì nguồn cung cấp nước quanh năm. Các thành phố lớn nhất của Indus như Mohenjo-daro và Harappa nổi tiếng với hệ thống cấp nước phức tạp và tiên tiến hơn nhiều so với các thành phố lớn của Lưỡng Hà.



Sau đó, ở thời kỳ đỉnh cao đô thị hóa Indus khi các thành phố trong khu vực đang phát triển rực rỡ nhất thì thảm họa khí hậu đã xảy ra. Các đợt gió mùa mang lại sự sống bắt đầu suy yếu vào khoảng năm 2200 TCN. Hạn hán len lỏi đến một số vùng. Tuy nhiên, các khu định cư của người Indus vẫn tồn tại trong nhiều thế kỷ sau thảm họa. 

Một trong những khám phá hấp dẫn nhất của dự án Đất, nước và định cư là nền văn minh Thung lũng Indus dường như có đầy