29. Trang 231

quyết định Atrato là nó kết hợp sự công nhận hợp pháp của dòng sông với một loạt các lệnh thủ tục toàn diện cho các thực thể nhà nước bị đơn liên quan đến việc xây dựng các chính sách công để bảo vệ các quyền của dòng sông cũng như một cơ chế giám sát liên thể chế để theo dõi việc thực hiện của họ. Các mệnh lệnh chính sách công bao gồm: (1) Xây dựng một kế hoạch khử nhiễm lưu vực sông Atrato, các dòng chảy vào của nó và các vùng lãnh thổ ven sông, để khôi phục hệ sinh thái của chúng và ngăn chặn các thiệt hại về môi trường một cách hiệu quả hơn nữa (2) Xóa bỏ dứt điểm hoạt động khai thác bất hợp pháp không chỉ ở vùng Atrato mà còn trên toàn bộ khu vực Chocó (3) Thực hiện một kế hoạch hành động toàn diện nhằm khôi phục các tập quán sinh tồn và nuôi dưỡng truyền thống của các cộng đồng bản địa và con cháu gốc Phi - với mục tiêu đảm bảo an ninh lương thực và ngăn chặn việc di dời liên quan đến khai thác mỏ.

Câu chuyện của sông Vilcabamba và sông Atrato là những tín hiệu lạc quan cho thấy hệ thống Luật Trái đất đang hoạt động hiệu quả. Tuy nhiên không phải lúc nào các con sông, những dãy núi, các vùng đất cũng tìm được công lý, quyền tự nhiên, quyền văn hóa sinh học. Quả là, vẫn còn một chặng đường dài phía trước để tìm được chỗ đứng chính thức của vấn đề đầy tính nhân văn này trong hệ thống luật pháp toàn cầu. Dù vậy, chúng ta vẫn có nhiều hy vọng, như Musonda Mumba, Trưởng ban Hệ sinh thái trên cạn của Chương trình Môi trường Liên hợp quốc đã chỉ ra rằng: Thập kỷ Phục hồi Hệ sinh thái của Liên hợp quốc là lời kêu gọi chung tay bảo vệ và hồi sinh các hệ sinh thái trên toàn thế giới vì lợi ích của con người và thiên nhiên. “Chỉ với các hệ sinh thái lành mạnh chúng ta mới có thể nâng cao sinh kế của người dân, chống lại biến đổi khí hậu và ngăn chặn sự sụp đổ của đa dạng sinh học”.

Ở góc độ sinh thái, hệ thống Luật Trái đất đang bảo vệ tiếng nói của các thực thể phi con người trong các vụ kiện môi trường;