42. Trang 244
Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) có nhiệm vụ mở rộng chương trình nghị sự thương mại tự do và là cơ quan tiêu chuẩn cho các thị trường toàn cầu mở và hiệu quả. Tuy nhiên, các nước tiên tiến quyết tâm thúc đẩy loại quy tắc thân thiện với doanh nghiệp phù hợp với lợi ích kinh tế của họ và không quan tâm đến Chương trình nghị sự phát triển Doha.
Với nhiều bất cập như hiện tại, giải pháp thứ ba tôi đề xuất là Liên hợp quốc cần phải có một sự cải tổ toàn hệ thống để tạo ra một chính quyền dân chủ và mạnh mẽ hơn để có thể vận hành “quốc gia Trái đất” một cách thật sự hiệu quả.
Khi đề cập đến “quốc gia Trái đất”, tôi không có ngụ ý rằng các quốc gia phải từ bỏ chính phủ của mình để thành lập một chính phủ duy nhất quản lý 8 tỷ (và nhiều hơn nữa) số công dân trên toàn thế giới. Tuy nhiên, nhìn lại lịch sử Trung Quốc nghìn năm trước có thể thống nhất hàng trăm dân tộc thành một quốc gia duy nhất và vận hành một xã hội hòa bình trong hàng trăm năm, tôi tin rằng con người thế kỷ 21 cũng có thể tạo ra một chính quyền đủ mạnh để vận hành và quản lý “quốc gia Trái đất” trên quy mô rộng lớn, đông đúc và hiệu quả.
Hoa Kỳ từ lâu đã là hình mẫu về nền dân chủ cho thế giới.
Hệ thống tam quyền phân lập trong đó Quốc hội Hoa Kỳ đóng
vai trò cơ quan lập pháp (bao gồm Hạ viện và Thượng viện); cơ
quan hành pháp do Tổng thống Hoa Kỳ đứng đầu và nhánh Tư
pháp, bao gồm Tòa án Tối cao và các tòa án liên bang cấp dưới.
Các quan chức được bầu phổ thông ở cấp liên bang, tiểu bang và
địa phương, với ngoại lệ chính là Tổng thống, người được bầu
gián tiếp bởi người dân thông qua Đại cử tri đoàn. Nền chính trị
Hoa Kỳ thường bị chi phối bởi hai đảng, kể từ Nội chiến Hoa Kỳ,
là Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa, mặc dù các đảng khác cũng
tranh cử. Mặc dù vậy, cả hai đảng đều không có tổ chức trung
ương chính thức ở cấp quốc gia kiểm soát tư cách thành viên, các