6. Trang 322
Con người thời đại này không còn sống bó hẹp trong một vùng lãnh thổ nào đó, suốt đời chỉ quanh quẩn gần nơi chôn nhau cắt rốn của mình, chỉ biết một văn hóa, chỉ nói một ngôn ngữ. Khi đó, đôi lúc, chỉ cách nhau một con sông, một ngọn núi mà không hề giao tiếp với nhau, văn hóa, ngôn ngữ cũng khác nhau. Bấy giờ, dịch bệnh, thiên tai, chiến tranh… nơi này chẳng mảy may ảnh hưởng đến nơi kia. Thậm chí người ở châu Á còn không biết những trận dịch giết chết hàng chục, hàng trăm triệu người ở châu Âu. Ngày nay, chỉ với “một con vi rút bé nhỏ”, dịch bệnh đã bung ra khắp toàn cầu và tốc độ lây lan vô cùng nhanh chóng, không một hàng rào quốc gia nào có thể ngăn chặn được sự xâm nhập của nó. Ngày nay chỉ cần trong tích tắc người ta có thể giao tiếp với nhau dù cách nửa vòng trái đất. Con người không còn sống tách biệt nhau mà mọi dân tộc đã trở nên rất gần gũi với nhau. Trái đất đã thành một ngôi làng thậm chí có thể xem là một ngôi nhà chung của nhân loại. Sự thay đổi đó là vô cùng lớn lao.
Sự thay đổi to lớn về mọi mặt của xã hội đòi hỏi loài người cần có nhận thức mới, quan niệm mới, quan điểm mới về quốc gia, dân tộc và một mô hình tổ chức xã hội mới nhân văn và hợp thời hơn. Mô hình đó là gì chúng ta cần nghiên cứu một cách khoa học chứ không bị chi phối bởi những thế lực chính trị nào đó.
4/ Cần phải xóa bỏ hoàn toàn định kiến “lợi ích của quốc gia là trên hết” mà phải xác định rất rõ ràng, dứt khoát lợi ích của toàn nhân loại mới là tối thượng!
Có thể khẳng định rằng: sự xác định chuẩn mực giống nòi,
dân tộc dẫn đến sự phân biệt và tranh giành lợi ích cho riêng dân
tộc mình là tiền đề dẫn đến bao cuộc chiến trong quá khứ. Qua
nhiều thế hệ, nó đã được chuyển hóa lên cấp độ cao hơn, không