Các nghiên cứu gần đây, đã chứng minh rằng một cuộc chiến tranh hạt nhân giả định giữa Ấn Độ và Pakistan với 100 quả bom nguyên tử 15 kiloton (tương đương sức công phá của quả bom nguyên tử đã ném xuống Hiroshima) có thể gây ra tử vong trực tiếp tương đương với tất cả các trường hợp tử vong trong Chiến tranh thế giới thứ Hai. Các vụ nổ nguyên tử sẽ ngay lập tức gây ra những cơn bão lửa có diện tích có thể đến 13km2 . Các thành phố đang bốc cháy sẽ giải phóng khoảng 5 triệu tấn khói vào tầng bình lưu, bay vòng quanh trái đất trong vòng hai tuần và có thể tồn tại trong hơn một thập kỷ. Bằng cách ngăn chặn ánh sáng mặt trời, điều này sẽ làm giảm sản lượng lương thực trên toàn cầu từ 20 đến 40%. Lớp khói ở tầng bình lưu sẽ hấp thụ ánh sáng mặt trời ấm lên, làm nóng khói đến nhiệt độ gần nhiệt độ sôi của nước, dẫn đến giảm tầng ôzôn từ 20 đến 50% gần các khu vực đông dân cư và khiến những người da trắng có thể bị cháy nắng nghiêm trọng trong khoảng 6 phút và mức độ ung thư da sẽ tăng vọt qua khỏi hầu hết mọi bảng xếp hạng. Trong khi đó, ước tính có tới 2 tỷ người sẽ chết vì nạn đói. 

Loạt nghiên cứu về “mùa đông hạt nhân” mới, được công bố trên các tạp chí khoa học lớn từ năm 2007 và tiếp tục cho đến nay, không dừng lại ở đó. Các nhà khoa học cũng xem xét điều gì sẽ xảy ra nếu có một cuộc trao đổi nhiệt hạch toàn cầu với sự tham gia của 5 cường quốc hạt nhân hàng đầu: Hoa Kỳ, Nga, Trung Quốc, Pháp và Anh. Chỉ riêng Hoa Kỳ và Nga, hai quốc gia chiếm phần lớn kho vũ khí hạt nhân trên thế giới có hàng nghìn vũ khí hạt nhân chiến lược với sức công phá từ 7 đến 80 lần so với quả bom nguyên tử mà Mỹ đã ném xuống thành phố Hiroshima của Nhật Bản. 

Từ những năm 1960, khi Moscow đạt được sự ngang bằng về hạt nhân với Washington, cho đến khi Liên Xô tan rã, chiến lược hạt nhân thống trị trong Chiến tranh lạnh giữa Hoa Kỳ và Liên Xô dựa trên khái niệm về Sự hủy diệt được đảm bảo lẫn nhau (MAD).